Biến động phát thải CO2 ở Việt Nam giai đoạn 1986 - 2008

  • Nguyễn Thị Kim Anh

Abstract

Nhiều nghiên cứu đã chứng minh rằng, CO2, là một trong những loại khí nhà kính gây ảnh hưởng trên 50% tới sự nóng lên của khí quyển. Tăng trưởng kinh tế được tiếp sức bởi quá trình công nghiệp hóa đi liền với tăng dân số, đã làm phát thải ra khí quyển một lượng CO2, quá lớn vượt xa khả năng điều tiết của tự nhiên. Theo Báo cáo Triển vọng môi trường toàn cầu năm 2008 (Global Environment Outlook 2008 - GEO-4) Việt Nam sẽ là 1 trong 5 nước chịu thiệt hại nghiêm trọng nhất do biến đổi khí hậu toàn cầu.

Nằm ở vùng Đông Nam Á - khu vực có tốc độ tăng trưởng cao trên thế giới, Việt Nam chưa ràng buộc bởi các cam kết giảm phát thải nhà kính (GHGs) theo Nghị định thư Kyoto (1997), nhưng đã có những bước đi thể hiện thiện chí và trách nhiệm bảo vệ môi trường, cụ thể Luật Môi trường đã được ban hành năm 1993 và được sửa đổi năm 2006. Trong giai đoạn 1986 - 2008, Việt Nam có tốc độ tăng trưởng khá cao, trung bình 7%/năm và đã hạn chế tốc độ tăng dân số đạt mức trung bình 1,64%/năm, vậy phát thải CO2, biến động ra sao và chịu ảnh hưởng bởi những nhân tố cơ bản gì trong quá trình tăng trưởng kinh tế giai đoạn này?

References

1. Chương trình Nghị sự 21 ở Việt Nam: Phát triển bền vững ở Việt Nam.
2. Nguyễn Đức Ngữ. Biến đổi khí hậu và phát triển bền vững ở Việt Nam. Kỷ yếu Hội thảo quốc tế Việt Nam học lần thứ Ill. 2010: p. 579 - 596.
3. Nguyễn Hải Hoành. Môi trường và tăng trưởng. www.tiasang.com.vn.
17/12/2007.
4. Nguyễn Ngọc Trân. Ứng phó với biến đổi khí hậu và biển dâng ở Đồng bằng sông Cửu Long và Duyên hải miễn Trung - Một số nhiệm vụ cần triển khai. www.tiasang.com.vn.15/7/2008.
5. Bùi Văn Ga và cộng sự. Khả năng giảm phát thải CO2, ở Việt Nam nhờ sản xuất điện bằng Biogas. Tạp chí Khoa học và Công nghệ, Đại học Đà Nẵng. 2009; 1(30).
6. Andrei Illarionov, Reasonability of Protocol and Kyoto-type Targets. Climate Change Policy and Economic Growth: A Way Forward to Ensure Both. Margo Thorning (International Council of Capital Formation) and Andrei lllarionov (Institute of Economics Analysis), (Editors), 2/2005; Chapt. 1: p. 1 - 30.
7. Vu Xuan Quang. Forecasting Carbon dioxide emissions in Vietnam. Global Warming and the Asian Pacific (Ed. Ching - Cheng Chang, Robert O. Mendelsoln). Edward Algar Publishing House. 2003: p. 13 - 34.
8. Nguyen, K.A. &Wake, У. Energy Policy and Sustainable Development: Structural Analysis of CO2, Emissions for the Introduction of CDM in Vietnam. Discussion paper. Asian Financial Crisis and Macro Economic Policy Response: The Ministry of Education, Science, Sports and Culture Grand- in-Aid for COE Research. Keio University. March 2002.
9. Chandler, U. W. Assessing carbon emission control strategies: the case of China. Climate Change. 1988; 13: p. 241 - 265.
10. Choi, Ki-Hong & Ang, B W. A time-series analysis of energy-related carbon emissions in Korea. Energy Policy. 2001; Vol. 29: p. 1155 - 1161.
Published
2012-07-30
How to Cite
Anh, N. T. K. (2012). Biến động phát thải CO2 ở Việt Nam giai đoạn 1986 - 2008. Petrovietnam Journal, 7, 48-52. Retrieved from https://pvj.vn/index.php/TCDK/article/view/980
Section
Articles

Most read articles by the same author(s)